Contents

GIẢI PHÓNG MIỀN NAM – NHỮNG CÂU CHUYỆN KHÔNG THỂ NÀO QUÊN

Giải phóng miền Nam là một dấu son chói lọi trong lịch sử dân tộc Việt Nam, đánh dấu thắng lợi vang dội của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Vào ngày 30/4/1975, dưới sự chỉ huy tài tình của Đảng và tinh thần chiến đấu kiên cường của quân dân ta, cánh cổng Dinh Độc Lập bị hạ, lá cờ cách mạng tung bay giữa Sài Gòn – biểu tượng cho sự toàn thắng của công cuộc giải phóng miền Nam và khép lại hơn hai thập kỷ chiến tranh ác liệt. Không chỉ là chiến thắng về quân sự, giải phóng miền Nam còn mang ý nghĩa sâu sắc: chấm dứt chia cắt đất nước, mở ra kỷ nguyên độc lập, thống nhất và hòa bình cho toàn dân tộc.

LỊCH SỬ GHI NHỚ, NHÂN DÂN KHẮC GHI

Ngày 30/4 không chỉ là một dấu mốc lịch sử, mà còn là biểu tượng rực rỡ của lòng yêu nước, ý chí kiên cường và khát vọng hòa bình của cả dân tộc Việt Nam. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua kể từ ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, nhưng ký ức về một thời “đầy máu và hoa” vẫn còn sống động trong trái tim những người từng trải.

Những câu chuyện mà chúng tôi ghi lại dưới đây là lời kể chân thành, cảm động của những người từng trực tiếp góp phần làm nên chiến thắng ấy. Họ là chứng nhân của lịch sử – sống, chiến đấu và yêu thương giữa thời khắc đất nước chuyển mình.

Giải phóng miền Nam
Lịch sử ghi nhớ – Nhân dân khắc ghi

NGƯỜI NỮ BIỆT ĐỘNG – TẤM GƯƠNG SÁNG CỦA Ý CHÍ CÁCH MẠNG

Nguyễn Thị Tùng – thành viên Đội biệt động thị xã Bạc Liêu – là một trong những người đã trực tiếp tham gia vào công cuộc giải phóng nội thành trong chiến dịch lịch sử mùa Xuân 1975.

Sinh ra trong một gia đình cách mạng, cô Tùng đã sớm ý thức được trách nhiệm với quê hương. 16 tuổi, cô đã bắt đầu tham gia hoạt động trong Xã đoàn Vĩnh Hưng. Những năm tháng ấy, cô vừa làm công tác Đoàn, vừa giao liên, vừa nuôi giấu cán bộ – công việc nào cũng cam go nhưng cô chưa từng chùn bước.

Thời gian cô bị địch bắt giam tại Khám lớn Bạc Liêu là ký ức không thể xóa nhòa. Bị tra tấn dã man, bịt mũi, đổ xà bông, dội nước cho tỉnh rồi lại tra khảo… nhưng cô vẫn một mực giữ bí mật, không khuất phục. Trong tận cùng đau đớn, cô chỉ nhủ thầm: “Không thể vì một phút yếu lòng mà làm tổn hại đến cách mạng.” quyết tâm hướng tới giải phóng miền Nam thống nhất đất nước

Rồi khi được thả ra, cô tiếp tục hoạt động và nhận nhiệm vụ nội thành trong giai đoạn nước rút. Trong giờ khắc thiêng liêng của ngày Giải phóng miền Nam, cô dũng cảm cầm lá cờ Mặt trận đến tận trạm gác địch yêu cầu treo cờ. Khi bị đe dọa nổ súng, cô hiên ngang đáp lại:
“Nếu các anh bắn tôi chết thì tôi hoàn thành nhiệm vụ thôi.”

Một câu nói ngắn gọn, nhưng đủ để nói lên khí phách của cả một thế hệ: Sẵn sàng hy sinh vì nền độc lập, tự do của Tổ quốc.

NGHĨA TÌNH GIỮA HAI MIỀN – MỘT CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG

Ông Phạm Như Cương (Hai Cương), người con đất Ninh Bình, là một cán bộ được cử vào Bạc Liêu – tỉnh kết nghĩa – để thành lập đội chiếu bóng phục vụ cách mạng. Dù tuổi đã cao, trí nhớ không còn vẹn nguyên, nhưng những ký ức về thời khắc đất nước đang hướng tới Giải phóng miền Nam vẫn khiến ông xúc động mỗi khi nhắc lại.

Cùng ông Nguyễn Văn Huệ (Bảy Huệ), ông Cương gùi từng cuộn phim băng rừng, vượt suối, đến tận các xã vùng sâu, vùng xa chiếu bóng phục vụ nhân dân, tuyên truyền cách mạng. Trong hành trình đó, ông đã chứng kiến biết bao nghĩa tình sâu nặng giữa những con người chưa từng quen biết, nhưng chung một lý tưởng.

Một lần, đi cùng nhà văn Nguyễn Hải Tùng (Út Nghệ), người anh đã bảo: “Anh bự con anh đi trước, nếu địch có bắn, anh đỡ đạn cho em.”
Câu nói tưởng nhẹ nhàng, nhưng làm ông Cương nghẹn ngào mãi không quên.

Không chỉ nhận được sự yêu thương từ đồng chí, ông còn được các gia đình địa phương đùm bọc như người thân. Từ những bữa cơm muộn, nồi cháo nóng của má miền Nam cho đến ánh mắt trìu mến của lũ trẻ, tất cả đã làm vơi đi nỗi nhớ nhà, tiếp thêm nghị lực để ông tiếp tục cống hiến.

Và rồi, tại mảnh đất này, ông nên duyên với cô Út Định – một cán bộ Đoàn trẻ tuổi, năng nổ. Họ cưới nhau trong một buổi họp mở rộng của Tỉnh ủy, không bánh cưới, không nhẫn kim cương, chỉ có tình yêu và lời chúc phúc của những người cùng lý tưởng.

HÀO KHÍ MỘT THỜI, MÃI MÃI KHÔNG QUÊN

Giải phóng miền Nam
Kỷ niệm ngày giải phóng miền Nam – Thống nhất đất nước

Câu chuyện của cô Tùng và ông Hai Cương không chỉ là những trang sử sống, mà còn là minh chứng cho sức mạnh của lòng yêu nước, của tình người trong những năm tháng khốc liệt nhất. Dẫu bom rơi, đạn nổ, dẫu phải đối diện với cái chết cận kề, họ vẫn lựa chọn tiến lên – vì một ngày Giải phóng miền Nam, vì một Việt Nam độc lập, thống nhất.

Ngày nay, khi đất nước đã yên bình, những câu chuyện như thế càng trở nên thiêng liêng, nhắc nhở thế hệ trẻ về giá trị của tự do và sự đánh đổi không gì đo đếm được của cha ông.

Giải phóng miền Nam không chỉ là chiến thắng quân sự – đó là chiến thắng của ý chí, của khát vọng đoàn tụ, của nghĩa tình dân tộc Bắc – Nam bền chặt đến muôn đời.

Để kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2025) – một cột mốc vàng son trong lịch sử dân tộc, hãy cùng KlinClean lan tỏa tinh thần yêu nước, tri ân thế hệ cha anh và góp phần xây dựng đất nước ngày càng xanh – sạch – đẹp hơn.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận